

Đèo Omega - Cung đèo hiểm trở
Cái lạnh tháng 4 rất dễ chịu, dù đã giữa trưa nhưng thi thoảng vẫn có một vài đám mây lướt ngang mặt đường rất hữu tình, quan cảnh phía trước thì càng ngày càng hùng vĩ hơn. Bên trái là dốc núi cao ngút, còn bên phải thì tưởng chừng như tầm mắt được phóng đến tận địa phận Khánh Hòa vậy.

Cung đường cứ hết cua trái rồi cua phải nhưng vẫn rất dễ xử lý, chứ không nguy hiểm như những gì tôi được dân tình kể lại.
Đến một đoạn đổ dốc thoai thoải, đám mây che mờ tầm nhìn phía trước dần xua đi, trước mắt chúng tôi hiện ra một quả núi xanh ngắt cao đến nỗi tầng mây phía trên đã che lấp đi đỉnh núi.

Những đường cua gắt trên đèo
Sau khi cả hai đến được Nha Trang và kết thúc chuyến đi đáng nhớ ấy, ngay lập tức trong tâm trí tôi nảy ra sự tò mò, sẽ như thế nào nếu tôi trải nghiệm cung đèo Omega tháng 12… một mình.

Trải nghiệm cung đèo Omega tháng 12… một mình.
Có người bảo tôi điên, khi không lại muốn phượt một mình. Có lẽ tôi khác người thật, dù đang có một cô người yêu xinh xắn, một đám bạn cuồng chân, một công việc đúng mơ ước và một gia đình luôn ủng hộ mọi thứ tôi làm… Nhưng chưa lần nào tôi cảm thấy mình sắp được tự do tự tại như lần này.
Sau một ngày dừng chân và “tự kỷ” tại Đà Lạt, đúng 11 giờ trưa trả phòng khách sạn, bình xăng đã đổ đầy, balo đã cột chắc sau yên. Tôi lên đường với tâm trạng háo hức để cùng con ngựa sắt của mình đong đưa qua những đoạn cua tay áo trong tiên cảnh hữu tình của cung đèo Omega mà tôi đã từng trải nghiệm.

Cùng ngựa sắt du ký đèo Omega

Con đường thẳng dần biến mất sau màn sương trắng xóa
Chẳng mấy chốc mà tầm nhìn càng ngày càng thu dần, cái lạnh thì càng ngày càng thấm sâu hơn. Một cảm giác vô cùng hụt hẫng và thất vọng vì cảnh tượng mà tôi vẽ sẵn trong đầu không hề đơn sắc đến như vậy.
Nhưng không, hầu hết những gì tôi đã từng trải qua trong 3 năm trước đều trở nên vô dụng. Cũng là nghành nghề ấy, cũng là con đường ấy, nhưng sao mọi vấn đề xảy ra tại đây lại quá mới mẻ và đầy áp lực.

Trước mắt hút tầm nhìn vì sương
Trời lạnh như dao cắt khiến cả người tôi run bần bật, lớp sương đóng dày trên kính nón bảo hiểm khiến tôi phải liên tục đưa tay gạt nước. Tệ hơn hết, con xe của tôi bắt đầu có triệu chứng “cảm lạnh”, không khí ẩm ướt và thiếu oxy làm cho động cơ trở nên ỳ ạch và giật cụt.
Mặt đường bắt đầu xuất hiện những mảng chắp vá, sỏi đá vương vãi lung tung, đôi lúc trong màn sương bất chợt hiện ra một ổ voi to cỡ thau nước làm tôi trở tay không kịp. Dường như Omega vừa trải qua một trận sạt lở thì phải.
Chết máy giữa cung đèo mù sương lạnh lẽo trong một cơn mưa dầm và không một bóng người xuất hiện chính là viễn cảnh tồi tệ nhất bắt đầu ám ảnh tôi mỗi khi chiếc xe có dấu hiệu khựng lại và đuối ga.

Chết máy giữa cung đèo mù sương lạnh lẽo

Đây là tôi khi đang đứng một mình giữ đèo Omega mịt mờ

Có những thác nước ngay giữa đèo
Ánh nắng đầu tiên xuất hiện rọi ngay vào một mảnh đất trống bên đường, vội tấp xe ngay vào đó, tôi xuống và đứng tựa vào xe, hơi ấm từ động cơ tỏa vào người cảm giác thật dễ chịu, tôi lấy thuốc ra hút để bình tĩnh trở lại.

Qua cung đường mưa tôi tấp vào lề đường - làm vài hơi thuốc lấy lại bình tĩnh
Tôi thầm cảm ơn 33 cây số lạnh lẽo và đơn độc mình vừa trải qua, vì sao ư? Nếu hôm nay bầu trời trong xanh và hơi ấm từ ánh mặt trời ôm trọn lấy tôi suốt cùng đèo Omega, thì tôi có cơ hội nào để trải nghiệm cảm giác lân lân vui sướng và tự hào như hiện tại hay không?
Đó cũng chính là cảm giác khi tôi nhận được chiếc cúp “nhân viên xuất sắc” tại công ty mới sau hơn một năm lăn xả với hàng trăm “ổ voi” trong sự nghiệp. Vậy đấy, hai câu thơ của Nguyễn Công Trứ thật chính xác vào hoàn cảnh lúc này: “Ví phỏng đường đời bằng phẳng cả, anh hùng hào kiệt có hơn ai”.

Hết 33 Km đèo Omega - cung đèo khắc nghiệt
Tôi nhận ra, đèo Omega tháng 12 mù sương và khắc nghiệt mới chính là nơi tôi cảm thấy thật sự tự do, tự do chinh phục bản thân, tự do giữa khoảng không vô định, tư do sau khi đã trải qua 33km va chạm với sự đơn độc, sương mù, mưa dầm và cái lạnh cắt da.
Hành Trình Xuyên Việt Bằng Ô Tô Tự Lái Trong 27 Ngày - Cung Đường Ven Biên Giới
[Xuyên Việt 2024] Trải Nghiệm Hành Trình Từ Hà Nội Tới Cà Mau Bằng Ô Tô Tự Lái
Khám phá Hồ Mắt Ngọc - "viên ngọc xanh" giữa lòng Hòa Bình
Cô gái Singapore đã chinh phục Everest, K2 và Annapurna và vượt qua lở tuyết: Tôi cảm thấy mình sống trọn vẹn trên núi
Review Khám Phá Na Hang – Thác Nặm Me : Hành Trình 2N1Đ Đậm Chất Phiêu Lưu & Chill Giữa Thiên Nhiên Hùng Vĩ