Nổi âm (Negative Buoyancy) là trạng thái thợ lặn chìm xuống nước có kiểm soát, xảy ra khi trọng lượng cơ thể và thiết bị lớn hơn lực đẩy của nước.
Nổi âm (Negative Buoyancy) là một thuật ngữ vật lý mô tả trạng thái một vật chìm xuống khi ở trong chất lỏng. Trong môn lặn, điều này xảy ra khi tổng trọng lượng của bạn, bao gồm cơ thể, thiết bị và tạ chì, lớn hơn lực đẩy của nước tác động lên bạn. Kết quả là bạn sẽ chìm xuống một cách từ từ và có kiểm soát. Đây là một trong ba trạng thái kiểm soát độ nổi của thợ lặn, bên cạnh nổi dương và nổi trung tính.
Hiểu đơn giản, khi bạn nổi âm, lực hấp dẫn kéo bạn xuống mạnh hơn lực đẩy Archimedes đẩy bạn lên. Trạng thái này là kỹ năng cơ bản và cần thiết để bắt đầu một ca lặn. Nó cho phép bạn rời khỏi mặt nước và bắt đầu hành trình khám phá dưới đáy biển. Việc kiểm soát thành thạo Nổi âm (Negative Buoyancy) là nền tảng cho sự an toàn và trải nghiệm lặn thú vị.
Kiểm soát Nổi âm (Negative Buoyancy) là một kỹ năng thiết yếu đối với mọi thợ lặn. Nó ảnh hưởng trực tiếp đến sự an toàn, mức tiêu thụ không khí và khả năng tương tác với môi trường dưới nước của bạn.
Thợ lặn sử dụng kết hợp nhiều yếu tố để đạt được và điều chỉnh Nổi âm (Negative Buoyancy) trong suốt quá trình lặn. Việc kiểm soát này đòi hỏi sự luyện tập và nhận thức liên tục về cơ thể cũng như thiết bị.
Áo phao cân bằng (Buoyancy Control Device hay BCD) là công cụ chính để điều chỉnh độ nổi. Để đạt được Nổi âm (Negative Buoyancy) khi bắt đầu lặn, bạn sẽ xả hết không khí ra khỏi BCD. Hành động này làm giảm thể tích tổng thể của bạn, khiến lực đẩy của nước giảm xuống và bạn bắt đầu chìm. Trong quá trình lặn, bạn sẽ thêm hoặc xả từng chút không khí một để tinh chỉnh độ nổi của mình.
Tạ chì được đeo quanh hông hoặc tích hợp trong BCD để bù lại độ nổi dương tự nhiên của cơ thể và bộ đồ lặn. Lượng chì phù hợp là yếu tố quyết định. Quá nhiều chì sẽ khiến bạn nổi âm quá mức, chìm nhanh và khó kiểm soát. Quá ít chì sẽ khiến bạn khó chìm xuống. Bạn cần thực hiện một bài kiểm tra độ nổi trước khi lặn để xác định lượng chì chính xác cần dùng.
Phổi của bạn hoạt động như một chiếc BCD tự nhiên. Khi bạn hít vào, phổi nở ra, thể tích cơ thể tăng lên và bạn sẽ nổi lên một chút. Khi bạn thở ra, phổi co lại, thể tích cơ thể giảm và bạn sẽ chìm xuống một chút. Bằng cách kiểm soát nhịp thở sâu và chậm, bạn có thể thực hiện những điều chỉnh nhỏ về độ nổi mà không cần liên tục thao tác với BCD. Đây là kỹ năng của một thợ lặn thành thạo.
Tại Việt Nam, kỹ năng kiểm soát Nổi âm (Negative Buoyancy) được áp dụng trong nhiều tình huống lặn cụ thể. Ví dụ, khi bạn tham gia một ca lặn khám phá xác tàu ở Phú Quốc, bạn cần tạo ra trạng thái nổi âm để từ từ hạ xuống và lơ lửng ngay trên boong tàu. Điều này cho phép bạn quan sát các chi tiết của xác tàu mà không làm khuấy động bùn cát dưới đáy, giữ cho tầm nhìn luôn trong và rõ.
Một ví dụ khác là khi lặn ở vùng biển Nha Trang, nơi có những bức tường san hô thẳng đứng. Để di chuyển dọc theo bức tường và ngắm nhìn các loài sinh vật ẩn náu trong kẽ đá, bạn cần duy trì trạng thái hơi nổi âm nhẹ. Điều này giúp bạn giữ một khoảng cách an toàn với rạn san hô, tránh va chạm gây tổn thương cho cả bạn và hệ sinh thái. Việc làm chủ Nổi âm (Negative Buoyancy) biến bạn từ một người quan sát thành một phần hòa hợp của thế giới dưới nước.
Làm sao để biết tôi đang nổi âm?
Bạn sẽ bắt đầu chìm xuống từ từ khi bạn thở ra hoàn toàn và không cử động chân.
Nổi âm (Negative Buoyancy) có nguy hiểm không?
Nổi âm không nguy hiểm nếu bạn kiểm soát nó đúng kỹ thuật, nhưng sẽ rủi ro nếu bạn chìm quá nhanh.
Tôi cần bao nhiêu chì để đạt được nổi âm?
Lượng chì cần thiết phụ thuộc vào cơ thể, bộ đồ lặn và độ mặn của nước, bạn cần kiểm tra độ nổi để xác định.
Để kiểm soát Nổi âm (Negative Buoyancy) hiệu quả, bạn cần những thiết bị lặn chất lượng và phù hợp. Xem các thiết bị lặn chuyên dụng tại WeTrek.vn.