Hãy làm những gì mình muốn!
Trước chuyến đi bao giờ cũng có đôi chút bồn chồn, nghĩ về hành trình sắp tới, nhưng mạnh hơn hết là sự háo hức, thêm chút phấn khích nữa, khi mới 5 giờ sáng mà đã có anh em Vespa đến vườn Hồng – Lăng Bác tập trung đưa tiễn đoàn. Oách quá, chào cờ, hát Quốc ca, cái việc mà lâu lắm rồi mới có cơ hội được thực hiện. Cả dàn xe Vespa của người đưa, kẻ tiễn dàn hàng ngang, cùng cất tiếng oai hùng dưới bầu trời Hà Nội. Khỏi nói cũng biết tinh thần, khí phách của mọi người đã lên cao cỡ nào.
Chặng đầu tiên trên đất Việt vào khoảng 500km, Hà Nội - Xuân Mai - Phố Châu (Nghệ An). Dọc hành trình đã có đoàn Vespa của Thanh Hóa và Nghệ An đón tiếp.
Chỉ mới ở Việt Nam thôi, nhưng những điểm dừng chân như Cột mốc số 0 ở đường Trường Sơn, cả đội đã dừng lại chụp ảnh, thêm một chút bâng khuâng, đấy, con ngựa chiến của mình đã được biết thế nào là đường Trường Sơn “trên cao lộng gió”… Cảm xúc cứ thế mà ùa về mặc cho đường nắng gió bụi.
Ở Lào không vội được đâu!
Sang đất Lào, đoàn nhằm Vientine thẳng tiến. Tháng 4, đúng ngày Tết trong cái nóng hầm hập, dân Lào đứng hai bên đường chờ té nước rào rào. Đoàn phải đi chậm lại. Với lại, sang Lào thì làm gì có chuyện nhanh. Người Lào được coi là sống nhàn, sống chậm, sống đủng đỉnh. Mà theo phong tục của người Lào, ai được té nước nhiều thì cả năm được may mắn, ghé đổ xăng, ai dè cũng được… đổ nước vào người!
Vientiane chỉ còn cách 150km thôi, nhưng đúng là ở Lào cũng chả vội được đâu. Bởi ai ngờ đâu chiếc GT 125ie sau khi đổ xăng lăn ra chết ngóm. Mà đây lại là chiếc hiện đại nhất, oách nhất trong đoàn. Cả tiếng đồng hồ hý hoáy sửa nhưng đành bất lực. Mọi người đã phải tính đến chuyện vẫy chiếc xe tải thuê chở đến Vientine… Nhưng đúng lúc chả ai ngờ đến, đúng cái lúc như trong cơn tuyệt vọng thì cái xe đó lại nổ được máy! Để lý giải nguyên nhân con GT dở chứng, chỉ có thể nghĩ rằng tuy xăng của Lào đắt gấp rưỡi xăng Việt Nam nhưng chất lượng có thể có vấn đề làm tắc vòi phun và bộ phận bơm xăng.
Nhưng Vientiane vẫn còn…xa, vì đoạn đường tiếp theo, hai xe của đoàn đã được thử sức khi tránh một ông già ngã do bị tai nạn, một xe thoát, một xe “xòe” xuống vệ đường. Rất may có bộ quần áo bảo hiểm nên chân tay thoát nạn. Đã thế, chạy được một đoạn, chiếc GT đi như xoắn quẩy, hóa ra nó lại bị… xịt lốp. Sau khi thay bánh sơ cua, con GT lại dở chứng không nổ máy. Bó tay, mọi người quyết định đẩy xe về thị trấn Pakading. Chiếc GT đi trong tình trạng… thương binh, bánh cọ vào giảm sóc kêu xoèn xoẹt, nghĩ mà xót!
“Ôm” bất đắc dĩ
Để tranh thủ thời gian, hôm sau, cả nhóm lên đường khi tờ mờ sáng, chạy cỡ 50km, dừng chân ven đường, kiếm quán ăn Việt Nam, tự pha café phin thưởng thức từng giọt đắng trên đất Lào. Lâm trưởng đoàn thống nhất đi đều, thẳng hàng với tốc độ 60-65km/giờ và chạy khoảng 70km nghỉ 1 lần ngắn, 120km nghỉ một lần dài. Thế nhưng vẫn mất 2 tiếng cho con GT thay bơm xăng.
Lại thêm một vụ quệt xe khi vào trạm đổ xăng do một chiếc xe của một chú nhỏ người Lào phóng như tên bắn đâm phải chiếc Vespa S của Linh. Cuối cùng thì đoàn Vespa Việt ta phải đền 500.000 kíp (tương đương 1.2 triệu đồng tiền Việt Nam, trong số này nghe nói các chú công an Lào được… 200 nghìn kíp tiền bồi dưỡng). Chân của Linh sưng tím, phải vào bệnh viện khám chụp phim, cũng may xương không bị sao, nếu không, sẽ phải “gửi” Linh về Việt Nam. Cũng thật may, đoàn 11 người/10 xe, nên khi Linh bị thương, một người được cử ra làm xế, và Linh làm ôm.
Chỉ còn cách Vientine 80km, mà sao đường ôi quá dài, mọi người phải ăn tạm lương khô, uống nước nhiều do trời nóng. Đội Vespa Vientian đã chờ từ hôm qua nay đến cách thủ đô hơn 20km để đón đoàn Việt Nam. Kết thúc ngày thứ ba với sự đón tiếp của anh Tú và những người bạn Vespa Vientian tại một quán ăn bên bờ sông Mekong, nhìn sang bên kia là Thái Lan. Các bạn Lào được cái rất thật thà và lại thích…văn chương. Lời tâm sự của một “Lào Vespamania” làm mọi người nhớ mãi : “Sợi chỉ hồng đã kết nối những người chưa quen biết với nhau, đó là chung niềm đam mê với những chiếc Vespa cổ, cho dù dân tộc khác nhau, ngôn ngữ khác nhau, nhưng cái tình nghĩa thì thật lớn lao!”
Đất Thái gặp kỳ nhân
Chào Lào “lắm chuyện”, cả nhóm làm thủ tục sang Thái Lan. Mặc dù bắt đầu phải làm quen với đường đi bên trái nhưng mọi người tới Udon Thani an toàn, nơi có một kỳ nhân đang đợi. Đó là anh Thập – Suraphon, Việt kiều Thái. Thật choáng váng khi đèn được bật sáng choang, cả căn phòng rộng mênh mông chứa khoảng 40 chiếc xe máy BMW đủ các đời, mỗi chiếc có giá khoảng 20-30 ngàn USD. Anh Thập đứng thứ 5 trong top ten của những người có nhiều xe BMW 2 bánh nhất Thái Lan. Nhưng chiếm vị trí trang trọng nhất trong “căn phòng BMW” lại là một “em” Vespa Super Spint 90. Lập tức, “hoa hậu” này trở thành đề tài chính của cả hội Việt-Thái. Đây là lần đầu tiên 11 thành viên trong hội Vespa Hà Nội đươc trải nghiệm cảm giác tốc độ trên một “em” Spint 90 thực sự. Trước đây chỉ xem qua ảnh và youtube chứ chưa được chạm vào “em” ấy bao giờ. Vừa nhích nhẹ ga đã có cảm giác hạ huyết áp vì xe tăng tốc độ quá nhanh, hệ thần kinh trung ương chưa kịp thích nghi với tốc độ tăng đột ngột!
Sau bữa buffet Nhật ngon chưa từng thấy trên đời, cả hội bắt đầu quay ra “mổ” những “chú ngựa” bị thương, chuẩn bị cho một hành trình mới.
Ma trận cao tốc Thái
Sáng hôm sau, cả đoàn nhổ neo đi Bangkok, nắng nóng oi ả. Vẫn như mọi chuyến đi xưa nay, tour guide của cả nhóm là chiếc máy định vị GPS. Đường phố Bangkok đông đúc, xe chạy vùn vụt theo làn, đường cao tốc vắt qua nhau khó phân biệt. Lạ thay, cứ như… ai trêu, đoàn đi một lúc lại thấy quay lại chỗ cũ, như lâm vào ma trận. Đi tiếp, hóa ra đi vào đường cao tốc dành cho ô tô. Thót tim, quả này công an giao thông bắt được là phạt nặng. May thay đoàn đi xuống đường dưới an toàn, lúc đổ xăng run rủi sao lại gặp một bạn đi xe Vespa cũng vào đổ xăng, bạn cho biết trung tâm cách 30km và gọi hộ taxi dẫn đường cho đoàn Việt Nam. 11h đêm, đoàn đã check- in được ở khách sạn và rồng rắn kéo nhau đi ăn… đêm.
Êm đềm Malaysia
Đường đi Thái đã đẹp, đường ở Malaysia còn đẹp hơn. Thời tiết dễ chịu, anh em cũng đã quen đi… bên trái. Penang là một hòn đảo đẹp của Malaysia. Trên đường đi đoàn Việt Nam lại gặp một bạn đi Vespa, thế là “tóm” lấy nhau và buổi tối hôm đó đã có một màn giao lưu với hội Vespa Malaysia rất vui. Vui nhất là dân Malaysia theo Hồi giáo nên không rượu bia, thịt thà gì, thế là một nước lọc cụng ly với một bia. Vespa Malaysia cho biết cũng rất muốn đi lượt phượt tới Việt Nam trong một ngày gần đây…
Từ Pennang đoàn thẳng tiến tới Kuala Lumpur. Đoạn này, “ơn trên”, không có nhiều sự cố ngoài trừ nổ lốp. Tới Kuala Lumpur lúc 8 giờ tối, trời mưa, anh em vào siêu thị mua mỳ gói đổ nước sôi ăn ngay tại đó rồi mới đi tìm phòng khách sạn. Sau đó, anh em đội Piaggio Malaysia cũng tìm đến nơi. Đây là lần đầu tiên anh em Vespa Việt Nam và Vespa Malay có sự kết nối thân tình đến vậy. Và buổi chiều, chặng đường dọc theo trục biên giới Malaysia và Singapore, qua thành phố cổ nổi tiếng Malacca, khoảng 300km cũng thật ngon lành.
Không yên ở Singapore
Nhưng tới bên giới Sinagpore thì xảy ra chuyện lớn. Số là, qua các biên giới Lào, Thái, Malaysia không sao, nhưng qua Singapore, xe máy bắt buộc phải mua bảo hiểm của nước này, mà oái oăm thay, trong khi Sing vẫn bán loại hình bảo hiểm này cho Thái và Malai, nhưng lại không có tiền lệ bán cho Việt Nam! Đi qua 10 đại lý bảo hiểm đều bị từ chối, đoàn quyết định người sang Sing, còn xe máy gửi lại Malay. Thật may, một người quen có công ty du lịch ở Singapore hay chuyện, đã đứng ra bảo lãnh cho cả đoàn người và xe. Khi quay lại Malay lấy xe, thì ôi thôi, thật đen đủi, kho đã đóng cửa. Lúc ấy là 12 giờ đêm ngày thứ Sáu, mà 10 giờ thứ Bảy cả đoàn đã lên máy bay từ Sing về Việt Nam với vé máy bay đã mua trước đó! Vậy là một quyết định nhanh chóng được đưa ra: 10 chiếc Vespa sẽ được các “Vespamania” của Sing lo dùm chuyển qua đường biển về Hải Phòng, còn người thì cứ thế bay về trước.
Vậy là sau nhiều ngày “phiêu bạt” với nhiều cung bậc xúc cảm, 3 tiếng sau người đã về tới Việt Nam, còn 10 chú “ngựa chiến” Vespa phải mất 2 tháng mới trở về cố hương và cố chủ.