Những cuộc thám hiểm làm tôi sợ hãi.
Nỗi lo sợ không sinh ra từ việc thiếu trải nghiệm. Tôi đã từng khám phá những chuyến đi bên ngoài từ khi tôi còn là một đứa trẻ. Tôi không sợ những vùng thung lũng miền núi xa xôi hay những ẩn sĩ cô độc hay một đêm lạnh lẽo dưới những vì sao.
Nỗi lo sợ này nằm ngay trong suy nghĩ của tôi.
Ba năm trước, cơ thể tôi vẫn rất bền bỉ qua nhiều năm phiêu lưu, khám phá, đã có phản ứng phản vệ ngẫu nhiên. Không ai biết liệu nó có xảy ra lần nữa hay không. Những nỗi sợ này vẫn luôn ám ảnh tôi.
Có rất nhiều lý do tại sao điều này lại bất tiện. Đối với những người mới bắt đầu, có một nỗi sợ là mất đi khả năng thở. Nhưng gánh nặng thực sự chính là sức mạnh tinh thần cần thiết để tiếp tục cách sống mà tôi có được từ ban đầu.
Có thể bạn cũng cảm thấy sợ khi bạn đi ra ngoài và khám phá. Có lẽ việc mất kết nối với thế giới bên ngoài hoặc việc bạn lần đầu tham gia chuyến đi sẽ khiến bạn thấy lo lắng. Có thể sự yên tĩnh của môi trường hoang dã sẽ lấp đầy suy nghĩ của bạn với những câu hỏi hơn là câu trả lời.
Tôi có 3 năm để biết được cách giảm đi nỗi sợ hãi. Tôi thực hiện thiền khi đi bộ đường dài để đắm mình vào thực tại và tĩnh tâm.
Lần tới khi bạn cảm thấy bứt rứt lo lắng hoặc đơn giản chỉ muốn đắm chìm vào một khoảnh khắc nào đó, hãy thử phương pháp này.
Bắt đầu bằng việc hít thở 5 lần. Không cần phải là những hơi thở sâu, nhưng hãy chú ý và đếm chúng.
Tiếp theo, tập trung vào cơ thể của bạn. Kể tên, có thể kể trong đầu hoặc kể ra thành tiếng, 5 thứ bạn có thể cảm nhận: những cơn gió lùa qua cánh tay, hông của bạn, balo trên vai.
Tiếp theo, chuyển sự chú ý đến âm thanh. Kể tên 5 thứ bạn có thể nghe thấy: sự chuyển động của đất đá dưới chân bạn, tiếng hót của loài chim, tiếng thở của bạn mình.
Tiếp theo, nhìn xung quanh bạn. Kể tên 5 thứ bạn có thể nhìn thấy: Màu xanh của trời, vết bùn trên chân bạn, cái đuôi đang vẫy của chú cún đi cùng bạn.
Hít thở 5 lần nữa.
Lặp lại quá trình này nhiều lần để có được sự tĩnh tâm và vượt qua nỗi sợ hãi.
Chu Nguyên