[WeNews] Trekking đến ngôi làng 'sạch như Singapore’ giữa đại ngàn Trường Sơn
Bất kỳ ai từng đến với Aur (xã A Vương, huyện Tây Giang, Quảng Nam) đều phải bất ngờ với vẻ trù phú, thanh sạch của ngôi làng giữa rừng già Trường Sơn này.
Từ đường mòn Hồ Chí Minh đoạn qua cầu A Vương, tôi chuẩn bị cho mình một hành trình dài xuyên rừng đến với Aur. Khác với những chuyến đi khác là mang theo đủ đồ đạc, tư trang thì đến với Aur, hành trang của tôi được tối giản hết mức có thể.
Nhìn chiếc ba lô trên lưng tôi nặng ước chừng 6kg, anh chủ tạp hóa đầu đường cho lời khuyên: “Nên mang chừng 2kg thôi, những thứ thực sự cần thiết, bởi khi đến nơi, nó sẽ là 20kg đấy”. Nghe lời anh, tôi gửi bớt đồ đạc ở tiệm tạp hóa, chỉ mang 1 bộ quần áo, máy ảnh, 1 gói bánh nhỏ, vỏ chai nước loại 1 lít và lên đường, một mình chinh phục Aur. Trong gần 15km băng rừng, bạn sẽ phải vượt qua chừng chục ngọn núi cao, vực thẳm, dăm con suối lớn, nhỏ… nhưng đổi lại, hút tầm mắt sẽ là bạt ngàn non nước hùng vĩ, hoang sơ.
Với thể trạng của một cô gái sống ở thành phố như tôi, chưa bao giờ đi bộ quá 1 tiếng đồng hồ thì việc trèo đèo, lội suối liên tục hơn 6 tiếng thực sự là một nỗ lực đáng kể. Sau hơn 1 giờ đi bộ theo kiểu há miệng ra mà thở, cổ họng khô khốc và khát không thể tưởng. 1 lít nước mang theo cũng hết sạch, tôi bắt đầu lấy nước và tranh thủ uống ở bất cứ con suối nào đi qua. Quan sát một anh chàng người Cơ Tu đi bộ ngược chiều, tôi học anh “kỹ năng” thở chuyên nghiệp, đó là ngậm miệng lại, hít sâu và thở ra bằng mũi. Cứ như vậy, cắm đầu bước và hít thở… Nghe nói chặng đường đi bộ vào Aur trung bình khoảng 6 tiếng, tôi bắt đầu canh đồng hồ và bước. Cứ 30 phút, tôi cho phép mình dừng nghỉ và uống nước 1 lần, cứ đếm đủ 12 lần dừng nghỉ thì thể nào cũng… đến nơi. Khi chiếc ba lô trên lưng đã có vẻ như nặng ngót nghét 20kg, đôi tay tôi ê ẩm với cây gậy đường rừng, mắt hoa đi vì mệt, chân thì liêu xiêu vì mất cảm giác… thì một con suối thật thanh tĩnh hiện ra. Con suối trong veo ôm lấy ngôi làng nhỏ xinh đẹp, bình yên giữa đại ngàn.
Khi tôi đến làng Aur, trẻ con trong làng còn ngon giấc trưa, người làng thì đi ruộng, đi nương nên ngôi làng yên tĩnh đến kỳ lạ. Làng có chừng hơn 20 nóc nhà, mà nhà nào cũng sạch, cũng đẹp, và được tô điểm bởi những hàng cây xinh xắn.
(Dĩa Thịt trăn còn nghi ngút khới)
Không biết bạn là ai, ở đâu, nhưng đã đến được với làng thì bạn là “người nhà trời”, bạn sẽ được người làng tiếp đãi trọng thị, được chăm sóc từ miếng cơm, chén nước, chỗ nghỉ… cho đến tận khi rời làngKhông biết bạn là ai, ở đâu, nhưng đã đến được với làng thì bạn là “người nhà trời”, bạn sẽ được người làng tiếp đãi trọng thị, được chăm sóc từ miếng cơm, chén nước, chỗ nghỉ… cho đến tận khi rời làng.
Ở làng Aur, những đứa trẻ ngươi Cơ Tu rất dễ thương… khiến những nhọc nhằn của đường xa cũng như vơi bớt đước rất nhiều.
Sau khi được ăn ngon, và nghỉ ngơi cho lại sức, tôi bắt đầu đi dạo quanh ngôi làng và trải nghiệm cảm giác bình yên, thanh sạch, và tuyệt nhiên không có lấy một cọng rác, hay một chiếc túi ni lon.
Già làng A Lăng Zèng (70 tuổi) cho biết: “Trẻ trong làng từ nhỏ đã được dạy về cái xanh, cái sạch, nên chẳng ai vứt rác bừa bãi bao giờ. Nếu có ai vi phạm thì sẽ bị làng phạt dọn vệ sinh trong khuôn viên làng và cả 21 nóc nhà”.
(Đến chuồng gia cầm cũng sạch đẹp tinh tươm và không hề có mùi tanh hôi)
Người làng Aur dùng dòng nước ngọt lành, trong veo dẫn từ trên thượng nguồn suối về đến tận làng. Gia súc được nuôi chung ở khu vực cách làng đến nửa cây số nên con suối đẹp chảy qua làng cũng không bị ô nhiễm. Ruộng lúa được chia thửa vuông vức, đều tăm tắp… gợi nên vẻ trù phú, dư dả.
Chiều ở Aur đến muộn. 7 giờ tối mà trời vẫn còn sáng rõ. Cảm nhận, không chỉ người làng hiếu khách mà hình như đến thiên nhiên cũng đầy ưu ái, muốn giữ cho khách phương xa một ngày dài trải nghiệm không khí thanh tĩnh, tuyệt vời.
(An Quân-Thanhnien.vn)