Vào cuối tháng 9 năm 2008, Laetitia và Guillaume William – một cặp đôi xuất thân từ Bordeaux, Pháp – quyết định thực hiện một hành trình dài 9000 dặm (khoảng 14,400 km), xuyên qua 13 quốc gia. Chuyến đi khởi hành từ Miami, Florida và sẽ kết thúc tại thành phố Ushuaia, tỉnh Tierra del Fuego tại Argentina – quốc gia vươn xa nhất về phía Nam trên thế giới.
Kế hoạch ban đầu của họ là đi bộ suốt cả ngày và giới hạn chi tiêu không quá 1 euro cho một ngày đường. “Tất cả chỉ để nhằm truyền đi một thông điệp: tiền không phải là tất cả.” Guillaume giải thích. “Đúng là bạn cần phải có chút gì đó để sống, nhưng không phải tình trạng đồng tiền thống trị tất cả như bây giờ. Bạn cần một mục tiêu, một điều có ý nghĩa với mình ở trong đời.”
Bạn bè của cả hai người chỉ biết lắc đầu. Một số người còn cho rằng cả hai sẽ bỏ cuộc chóng vánh. Nhưng tất cả chỉ khiển cặp đôi thành phố Bordeaux này thêm quyết tâm. “Bạn chỉ có thể học hỏi và khám phá nhiều hơn nếu dám liều lĩnh và dám đi đến những nơi chưa ai từng đặt chân.” Guillaume chia sẻ.
Vào thời điểm đó, Guillaume mới 26 tuổi còn Laetitia đang 23. Cả hai luôn cố gắng gặp gỡ, nói chuyện và làm quen với người dân địa phương ở mỗi nơi họ đi qua. Buổi tối, họ gõ cửa một vài ngôi nhà và xin phép được dựng lều trong sân để nghỉ qua đêm. “Tất nhiên bạn cũng có thể ngủ trong công viên hoặc trước nhà thờ” Guillaume giải thích “tuy nhiên cái chúng tôi thực sự muốn có một đêm ở cùng, hoặc ít nhất là ở gần các gia đình, trải qua buổi tối cùng họ để cảm thấy gần gũi hơn.”.
Mỗi ngày trôi qua, cả hai gặp gỡ rất nhiều người, thuộc nhiều tầng lớp khác nhau, chia sẻ chuyến phiêu lưu của mình qua những bức ảnh, đoạn phim và các bài viết trên mạng. Họ còn dự tính làm một bộ phim ngắn sau khi chuyến hành trình kết thúc. Và vì chỉ có thể lưu lại Mỹ trong 85 ngày, họ dự tính sẽ đi khoảng 20 dặm một ngày để đến nơi như dự kiến. Tuy nhiên đó là trước ngày thứ 38, tại Baton Rouge, Louisiana, khi tất cả dự tính của họ đều bị đảo lộn.
Bạn đồng hành kì lạ
Khi vừa băng qua một cây cầu dọc theo đường liên bang số 10, họ trông thấy hai chú mèo con đang cố gắng liếm một chiếc kẹo caramel bên lề đường. Lo rằng chúng sẽ bị xe cộ tông phải, cả hai quyết định đưa chúng theo, hy vọng rằng sẽ tìm được một mái ấm mới cho hai chú mèo. Gia đình đầu tiên họ gõ cửa quyết định nhận chú mèo lang. Còn lại chú mèo xám, cặp đôi quyết định để đến mai hẵng tính. Tuy nhiên chỉ trong một ngày ngắn ngủi, Guillaume quyết định rằng chính họ sẽ nhận nuôi chú mèo xám.
“Lúc đó, nếu ai đó hỏi tôi rằng: Guillaume, anh nghĩ anh sẽ đi tiếp được với một con mèo à?, chắc câu trả lời sẽ là không”. Guillaume viết trong cuốn nhật ký hành trình của mình, cũng như của chú mèo – được đặt tên là Kitty. “Nhất là khi tôi chưa từng nuôi mèo trước đây, nên không có cảm tình gì đặc biệt với chúng cả. Chỉ là không ghét thôi.”
Tuy nhiên chỉ sau một ngày ở cùng Kitty, anh ấy đã nài nỉ Laetitia đồng ý đưa Kitty đi cùng. Sẽ khá rắc rối nếu bạn đưa một chú mèo đi du lịch cùng, ví dụ như ở nhà hàng, khách sạn và hàng mớ quy định khác. Còn với Guillaume và Laetitia, họ sẽ ngủ trong lều, tự nấu bữa tối và đi bộ suốt hành trình. Nhưng Laetitia ngay lập tức cảm thấy còn nhiều điều không ổn khác. Ngay chuyện này cũng đã không ổn rồi. Bây giờ Kitty còn khá nhỏ, nhưng khi nó lớn lên thì sao? Không lẽ Guillaume muốn con mèo sẽ đi bộ cùng họ - 2 người đi thám hiểm - suốt cả nghìn dặm đường cho đến khi kết thúc? Laetitia đã chất vấn như vậy. Trong cuốn nhật ký Kitty, Guillaume nhớ lại: “Đây không phải một chuyến du lịch an nhàn.”. “Điều này thật điên rồ.” Đó là những gì Laetitia nói khi nhận xét về ý tưởng đưa chú mèo đi cùng. Guillaume chỉ có thể nói: “Nhưng nhìn nó đáng yêu chưa kìa”.
Cuối cùng Laetitia cũng nhượng bộ - với một số điều kiện: Guillaume sẽ phải chịu trách nhiệm chăm sóc chú mèo. Còn lại cả hai vẫn sẽ đưa Kitty đi cùng, bảo vệ nó, cố gắng hoàn thành các thủ thục cũng như yêu cầu để đưa một chú mèo xuyên qua biên giới của 13 quốc gia. Có một lần Kitty cần đi khám, vị bác sĩ thú y tốt bụng ngỏ ý chỉ cần một tấm ảnh của chú mèo làm kỷ niệm thay cho viện phí. Cả hai bày tỏ sự lo lắng rằng liệu chú mèo đủ sức cho chuyến phiêu lưu này không. Vị bác sĩ nói rằng một chú mèo chỉ cần 3 điều: ăn uống, tình thương và vui chơi. Cuối cùng, Guillaume và Laetitia quyết định rằng, nếu Kitty không quen được hoặc có vấn đề gì đó, họ sẽ tìm một gia đình khác để gửi gắm Kitty.
Một tháng tiếp theo thực sự rất vất vả. Kitty buộc phải làm quen với một cuộc sống không như những con mèo khác – không có chậu cát đặt sẵn hay không khí thoải mái trong nhà. Nhưng cuối cùng chú mèo cũng ngủ ngon lành và quen dần với hành trình. Dần dần, chú mèo còn dùng tiếng kêu của mình để “thông báo” những gì mình cần, và Guillaume bắt đầu nhận ra sự khác biệt trong từng tiếng kêu đó, biết được tiếng “meo” nào là khi Kitty cần đi vệ sinh, muốn chơi đùa hay muốn uống nước.
Chú mèo nhanh chóng chứng tỏ mình là một người bạn đường thú vị. Vào mỗi buổi chiều, rất nhiều trẻ em và thậm chí người lớn ở xung quanh đều muốn chụp hình với bộ ba kỳ lạ này. “Phải nói rằng chủ yếu nhờ công của Kitty” Guillaume thừa nhận. Khi họ quá khó xin ngủ nhờ trong sân mỗi tối, Kitty biết sử dụng “lợi thế” của mình: mở tròn đôi mắt và ôm lấy vai Guillaume. Quả thực rất khó cho người chủ nhà để từ chối.
Khi thấy trời quá nắng nóng, cả hai còn dựng cho Kitty một chiếc ô trên ba lô của Guillaume. Thi thoảng Kitty đi bộ cùng họ nếu thích, nhưng sẽ nhảy ngay lên vị trí êm ái cùng chiếc ô che nắng nếu thấy buồn ngủ hoặc cảm thấy nguy hiểm, ví dụ như gặp chó dọc đường. Còn hầu hết người dân họ gặp đều cảm thấy ngạc nhiên một cách thích thú – nói cho cùng, đâu phải ở đâu bạn cũng thấy một chú mèo đi thám hiểm như thế này. Kitty là sự trợ giúp đắc lực cho Guillaume và Laetitia khi gặp gỡ người lạ. Trái với những gì Guillaume lo ngại lúc đầu – về nắng, gió, lạnh lẽo, thiếu hụt tiền bạc và nhiều điều trắc trở khác làm chậm tốc độ của họ lại – nhưng anh chưa từng nghĩ rằng chú mèo sẽ là bạn đồng hành tuyệt vời đến thế.
Tách nhóm
Tất nhiên không gì là dễ dàng cả. “Những gì chúng ta tưởng là thế thường không được như thế.” Guillaume nói. Ví dụ như khi khởi hành, họ dự kiến sẽ đến Ushuaia trong 500 ngày. Nhưng khi thời hạn 500 ngày đã hết, họ chỉ mới đi được nửa đường đến Santiago de Cali, Columbia.
Và cuối cùng, nhóm 3 người nay chỉ còn lại 2. Tháng 7/2009, khi đến được Panama, Laetitia quyết định quay trở về. “Cô ấy kiệt sức, cả về thể chất lẫn tinh thần.” Guillaume nói. Vụ đụng phải một đàn cá sấu ở Trung Mỹ là giọt nước làm tràn ly. Nhưng Kitty vẫn tiếp tục hành trình. “Đó là những gì chúng tôi thống nhất từ đầu. Nếu một trong hai từ bỏ hành trình, Kitty sẽ tiếp tục đi cùng người còn lại cho đến cuối. Và có lẽ Laetitia đã cho rằng Kitty là động lực để tôi có thể tiếp tục.”.
Về phần Kitty, Guillaume thấy chú mèo khá buồn trong khoảng một tuần, kêu rất nhiều và rõ ràng rất nhớ Laetitia. Nhưng mọi việc cuối cùng cũng ổn thỏa, họ tiếp tục đi theo con đường đã định. Kitty có vẻ rất thích vị trí nằm của mình trên ba lô của Guillaume. Chú ngủ ở đó mỗi tối, và thực sự đã lớn lên rất nhanh. Ngoài ra, một điều nữa đó là Kitty thích được Guillaume ôm ấp vuốt ve mỗi sáng trước khi khởi hành: nếu không chú sẽ kêu rất nhiều cho đến khi được ôm. Guillaume còn thấy chú có vẻ không thích các loài động vật khác cho lắm.
Chuyến hành trình từ đó trở nên khó khăn hơn rất nhiều cho Guillaume. “Đó là một kiểu thám hiểm khác, thách thức hơn rất nhiều” anh nói. “Ngay cả việc nói chuyện với dân bản địa cũng khác, người ta tỏ ra ít thân thiện hơn. Dù sao nhìn một tên đàn ông đơn độc cũng đáng cảnh giác hơn là một cặp đôi.” Thực sự rất khó để tiếp tục cuộc hành trình gần như từ đầu. “Thông thường họ không hiểu tại sao một người lại đi như thế này. Họ thường suy đoán rằng tôi làm chuyện điên rồ để khỏa lấp quá khứ.”.
Tuy nhiên, điều khó khăn nhất theo lời Guillaume, “đó là không mất niềm tin. Bạn không được phép mất niềm tin vào chính mình.”.
Giữ vững niềm tin
Kitty vẫn tiếp tục làm động lực cho Guillaume, tiếp tục gửi gắm mục đích cao đẹp trong chuyến đi của mình. Thậm chí Kitty đã có trang Facebook riêng, được một số báo đài phỏng vấn ở nhiều nước khác nhau, thậm chí có khá nhiều đoạn phim trên mạng cũng như lên sóng truyền hình trong một kỳ của chương trình Animal Planet. Một số người bày tỏ sự lo lắng cho chú mèo nhỏ sẽ không đủ sức cho cả chuyến hành trình. Còn rất nhiều người hâm mộ khác đều nói rằng họ vô cùng cảm động và cảm thấy được tiếp thêm niềm tin nhờ sự gắn bó sâu sắc giữa Guillaume và Kitty.
Hiện nay Guillaume đang dừng chân tại Colombia, sản xuất một số đoạn phim và tham gia các chương trình cho giới trẻ. Tuy nhiên anh vẫn không quên mục tiêu của mình. “Tôi phải hoàn tất giấc mơ của mình: đến được Ushuaia.” Còn thông điệp mà anh muốn truyền tải, nó thực sự đã chạm được đến nhiều người, tuy nhiên Guillaume cũng có một cái nhìn rộng hơn: “Tiền không mua được hạnh phúc, nhưng thực sự thì không có tiền thì cũng có thể làm bạn không hạnh phúc.” Mặt khác, Guillaume cũng chia sẻ thêm: “Từng ngày trong chuyến đi này đều là vô giá đối với tôi. Tất cả những gì tôi nhìn thấy, học được và trải nghiệm được đều rất đáng quý và phi thường.”
Và người bạn đồng hành 4 chân của Guillaume cũng là một điều phi thường trong số đó.
Lục's Sen